ĐOÀN THUẬN

.
.
.

.

.

.

.

.

.
.
NXB VĂN HỌC 2013

TỰA

Trên bước đường rong chơi cùng cát bụi,
có lúc ta dừng chân dưới bóng hoa
tìm phút giây an tịnh.

Không có ta, hoa vẫn tự nhiên nở tàn
theo nhịp biến dịch miên man.
Không có hoa, ta vẫn về nơi ở trọ
trong cõi sinh diệt vô thường.

Do vậy, ít nhiều phấn hương
đã lưu lại trong tay áo.

Sài Gòn, 1968
CÁT SỸ
.

.

.
Đoàn Thuận

MÙA HOA

TÔI

Bao mùa hoa đi qua đời tôi.
màu phôi pha phiêu diêu về trời,
hương thơm thảo lặng vào ký ức,
dù tha phương luân lạc chơi vơi.

Hoa mua non xanh tròn thơ ngây
không âm thanh nương theo chân ngày,
đã cùng tôi chăn trâu xóm ruộng,
thả vui buồn qua đồi cỏ cây.

Bao sân trường đường hoa không tên,
lời thầy cô thời xưa đâu quên,
gác hoa xoan bạn bè sách vở,
như còn nguyên dù đời gập ghềnh.

Hoa lưu ly lưu sầu chia ly,
lời nguyền xanh mong manh ra đi,
cánh hoa ép đôi trang nhật ký,
vẫn vương mang hương tình xuân thì.

Hoa sơ khai rồi hoa tàn phai,
tôi rong chơi bên hoa đường dài,
ghé đất trọ tưởng niệm mùa cũ
theo hương trầm lần về một mai.

          Thảo Điền,2008

.

.

.

.

.

.
.
tranh
Katarzyma Kurtowska
nguồn internet

HOA BAN SƠ

có một loài hoa không tàn phai
tự nở vu vơ vào tịch mịch
khi mùa chưa biếc trong mắt nai .

có một loài hoa không sắc màu
từ độ rừng thu quên rơi lá
lệ sớm chưa nhòa trong mưa ngâu.

có một loài hoa không chân dung
thoáng qua đời tịnh còn phong nhụy
chưa kịp vương hương đã mịt mùng.

có một loài hoa không buồn vui
yên nhiên như thể chẳng ngày tháng
hóa đá lặng câm giữa núi đồi.

có một loài hoa đã qua đời
trở về cát bụi trầm luân mãi
để giữa hồn ta dấu hương phai

Hà Tiên,1972

tự hoa

HOA
tự nở tự tàn phai
dưới hoa tiếng gõ vàng cát bụi
hương lửa đâu một đời.

HƯƠNG
hương ngủ vùi trong hạt
xa hút mùa đi lạc dấu người
cõi nhớ hoa tự rơi.

PHẤN
trên mặt đất mỗi giây hoa nở
ong bướm về dạo chơi
phấn hương bay xa vời.

HẠT
vô lượng hương trời từ một hạt
không người không ta đi
không người không ta về.

          Sài Gòn, 1966

hoa tự nhiên

HOA MẮC CỞ
trăm năm dài tơ tóc
một khắc thu cô liêu
lá thẹn cùng hoa khép nép chiều.

DÃ QUÌ
lũng vắng đầy mây khói
đồi xa mưa tạnh núi xanh dần
dã quì vang bang khuâng.

NGUYỆT QUẾ
yên gió đêm nguyệt quế
một giọt hương rơi phía lặng câm
lời đá khô thanh âm.

CÚC DẠI
đâu biết muôn thu trước
hoa cúc mùa hoang nở muộn màng
lặng yên hương mùa sang.

hạt mai núi

1.
Hạt mai núi kẹt trong kẽ đá,
bị cát bùn bụi đất phủ đầy,
không bóng nắng, giọt mưa thưa nhỏ,
thân khô gầy theo mùa cỏ cây.

Ngày nắng gắt, đá hanh hao nóng,
mùa lũ mưa, nước ngập ngụa tràn,
hạt vẫn như dần mòn héo hắt,
trước rừng mai vô tư bạt ngàn.

Nương đất trời vạn hữu sinh sôi
có lẽ nào nhân quả luân hồi,
đã bỏ quên phận mầm hoa cỏ,
để hạt cằn teo tóp bên trời.

2.
Cơn địa chấn chuyển rung sông núi.
Đá tan hoang, sâu chết dưới mưa.
Mùa vần xoay, hạt mai đất cũ,
Thầm nẩy mầm ươm hoa hương xưa.

mấy mùa hoa dại

1.
Hoa mùa chuyển nhựa hồng hoang,
như đời nhân quả tuần hoàn tử sinh,
như ngày khởi tự bình minh,
như đêm buông phút lặng thinh hôn hoàng.

2.
Hạ thu mưa đổ lá vàng,
sầm, sim, huệ, cúc, hồng, xoan, tràm, muồng,
bằng lăng, dạ lý, quế hương
chờ cây thay lộc lạnh sương đông hàn.

Ngàn mai tự đón xuân sang,
anh đào, ngọc điểm, địa lan, sen đầm,
từng đàn én hạc xa xăm,
về ngang động diếc, đồi trâm, rừng dầu.

Bấc nồm ru ngọn sầu đâu,
lưu ly, thiên lý, nhạt mầu mơ xưa.
cây hoang cỏ dại bụi thừa
tiễn đưa từng cánh lưa thưa hoa tàn.

hoa     
bên sông 

*
Cây vông thắp lửa cuối chiều
ta qua phà Bắc nhớ nhiều kênh Nam
ai  ngồi giặt áo bên vàm
tóc mây thả hết hương tràm một mai
[Vàm Cỏ, 1970]

*
Lau thưa nghiêng trắng sông dài
con thuyền gác mái bên ngoài hoàng hôn
dòng trôi chia nửa dáng cồn
hoa bằng lăng rụng tím hồn mênh mông.
[Sông Dinh, 1971]

*
Hoa bần hồng một dải sông
nhị bần bay tím lồng trong cây mùa
cuối vàm một mái chèo khua
giọng hò êm tưởng như lùa hương đi.
[sông Hậu, 1972]

*
Quanh co dặm vắng sông quê
lặng trong rêu đá tiếng ve nhạt nhòa
lời buồn yên tĩnh trong hoa
bóng chiều rơi chậm thuyền xa bến Kiều
[sông Kiều, 1973]

*
Tạnh sông dải lụa ngang chiều
một làn khói mỏng làm xiêu cây bờ
ngờ như chiếc lá bâng quơ
tiếng chim se sẽ chạm hờ vào hoa.
[La Ngà, 1973]

vườn dâu 

Nắng muộn hoàng hôn rụng xuống đồi
Vườn dâu dạ lý thả huơng  trôi
Sương mù nghịch lá sầu đông lạnh
Gió tối đùa hoa mắc cở chơi.

mây nước
Những giọt mưa rơi xuống cuối ngày.
Tăm hơi mờ mịt phía rừng cây.
Đường hoang ướt sũng bờ hoa dại
Khói sóng bềnh bồng phận nước mây.

La Gàn, 7.2003

.
tranh của Criswickji
nguồn internet

RỪNG THIẾT MỘC

Bầy chim quen
tưởng bị diệt chủng từ phương xa
về làm tổ trên cánh rừng thiết mộc
cây xưa vẫn cổ thụ một nỗi niềm hoa.

Chừng như từ lâu lắm
loài chim hiểu được sự đoàn tụ buổi chiều
non cao rừng xa thẳm
liền cánh gọi đàn về tịch liêu.
.
          Pleiku, 1966

Mường Hoa

Một thung lũng hoang vu
ôm dòng suối Mường Hoa
dưới chân Tà Van hùng vĩ
sắc màu theo cánh bướm về xa.

Dưới gộp đá bên bờ hoa dại
ngấn lúa non phủ lên sườn núi
những nấc thang xanh
vòng quanh những cánh cung đất
mất hút trong đỉnh rừng.

Trên cao đôi khi khe nước
rơi mơ màng
những sợi tơ trắng xoá
ẩn hiện giữa mây ngàn.

Đơn sơ đôi mái cọ
vắt vẻo nơi lưng đồi
dưới tán cây già rợp bóng
khói chiều quấn quít sương trôi.

Sa Pa,1989

thung hoa Đồng Văn

Hoa như sông
lượn theo gió sớm qua thung Đồng Văn
qua bản mường tĩnh mạc bình yên
Mèo Vạc Săm Pun
màu mộng mị hương phong phiêu
muôn đời trong lòng núi
cúc dại thun tu dong riềng
mơn man bờ đá khe rong xanh

Dòng sông hoa
nở thơm nương rau cho mùa thu đi qua
cho sương rừng bảng lảng đỉnh núi xa
thác bạc thả sợi nước
mong manh lưng đèo mây heo hút
đồng tam giác mạch
bừng hoa quanh Phố Cao Sủng Là

Dải lụa sương
vương ngang sườn non những chiều muộn
cùng làn khói lung linh trên đôi túp nhà
mùa theo mùa hồn nhiên đưa hương vào tịch mịch
thung xanh khe biếc nuôi nỗi nhớ muôn hoa

Sapa,1989

hoa rừng La Gi

1.
Gò anh đào sông Dinh, truông Mây
Mõm Đá Chim, rừng dầu Dinh Thầy
Hồ Núi Đất, sông Hàn, động Chú
Hoa bốn mùa hương ngát cỏ cây.

Rừng hoang vu cây dầu cao xanh
cho phong lan tầm cư yên lành,
cùng cúc dại, muồng vàng, mua tím,
đầm, đìa sen, láng cỏ lương, tranh.

Hoa dầu bay, hoa bằng lăng rơi,
mai bên ngàn, sầm sim lưng đồi,
tràm, nguyệt quế, dã quì, dạ lý,
hương hoa rừng thơm lựng đất trời.
2.
Qua bao mùa lưu ly tha phương,
đường hoa mơ đưa tôi về trường,
sân phượng vĩ Bình Tuy công lập,
cùng em thơ cấy chữ ươm hương.

Lagi,1972

xóm tuyết

Mùa bấc từ phương xa
lùa ngang trời xóm hạ
hắt hiu một lối về

Cánh chim di xa xăm
mang tuyết buồn xứ lạnh
bay về núi lặng câm.

Đông sang lạnh tháp chuông
giá rét lời kinh nguyện
tuyết trắng phủ tượng buồn.

Sapa, 1989

hoa theo mùa

1.
trăng sao một vòm trời
núi sông một vuông đất
mang mang mây nước theo mùa trôi.

2.
hoa tàn hoa tự nở
mùa đi mùa tự về
hương trời phiêu lãng bao bến mê.

3.
dưới dấu mùa cỏ cây
nỗi héo hon đâu thấy
chỉ thoáng sương mờ vương vấn mây.

4.
Hạ nắng vàng cây sân
bùn non theo nhựa lên đỉnh ngó
hương sen tràn thinh không.

5.
rừng giao mùa rớt lá
bên ngàn non thẳm tiễn thu đi
mưa xa chợt thầm thì.

6.
đông sang bấc lạnh đầy
đàn chim di rét về ngang biển
đồi vắng hoa cát bay.

7.
xuân không mùa không cũ
mai trẩy lá hoa về
non xanh lẩn khuất hương.

mây
và khói

Rừng cháy thả khói bay
chơi vơi theo áng mây,
nhòa vào làn hơi nước,
xa biệt cõi bùn lầy.

nhuận thấm từng séc na
vào không gian bao la
nơi trời cao lồng lộng
buông bỏ khói ta bà.

Hơi nước chuyển sơ phôi
thành những giọt lệ trời,
rơi trên tóc mây trắng
cho trường sinh đôi môi.

Từng giọt trầm buông lơi
đẫm ướt mặt núi đồi
thấm sâu vào lòng đất
thấp thoáng bóng ma hời.

Rừng tiêu tán thực bì
Đất trở nên nhu mì.
Trời mưa dông bão tố.
Vạn hữu thầm suy vi.

Hoa dại cỏ cây hoang
giữa xóm mạc điêu tàn.
thú và người phiêu bạt
dưới cát bụi mơ màng.

Lũ xả xuống cuộc đời
sinh tử theo dòng trôi
nổi chìm cùng nhân quả
trong qui luật luân hồi.

Tánh Linh, 1968

.

tranh của  Trene  Cafiery
nguồn internet

NGHĨ VỀ HOA

Cùng hình bóng một loài hoa biển,
buổi chiều tan theo bọt nước mau,
để âm hưởng thủy triều mùa bấc,
rì rào ru làn sóng bạc đầu .

Dưới ánh sáng một ngày mới rạng,
muôn đóa hoa nở đẹp bên trời,
như mộng mơ xuân tình hoa dại,
với nguồn hương thanh khiết đầu đời.

Giữa cuộc sống cỏ cây hiển hiện,
hương mùa xưa ấp ủ trong hoa,
dù màu sắc phai tàn sinh diệt,
nỗi phong sương không thể xoá nhoà.

Nơi sân trường, thư sinh áo trắng,
trang sách thơm hương chữ bút nghiên,
ngỡ chìm sâu trong vùng tâm thức,
phượng vĩ thầm lưu bao niềm riêng.

Đà Lạt, 1967.

thức hoa

Một bông hồng vương tia nắng mai
nhụy phấn nhói đau từ đỉnh gai,
cánh nhung rã tàn dưới lớp bụi,
sắc màu đâu giữ được hương phai.

Từ thuở hồng hoang của đất trời,
cây vạn mùa không mãi non tươi,
dưới mi đêm quỳnh hương trầm thức,
thoang thoảng dịu thơm qua cõi người.

Hạt mai như nhiên nơi sơn khê,
ươm mầm nảy lộc mong xuân về,
đâu biết nơi nao còn mọng dại,
lộc trời phả lạnh khắp bến mê.

Lá thắm tình xanh cùng thuyền quyên,
trôi dạt xa dần miền lâm tuyền,
khuất mờ lặng lẽ vào cát bụi,
còn chăng sương khói chốn đào nguyên.

La Gi, 1972

một đóa mai

Âm đương đắp đổi bốn mùa trôi.
Cỏ cây hoang sơ tràn núi đồi.
Nhựa nguyên chuyển dịch dòng sắc thể
Phấn hương ong bướm bay ngang đời.

Hạ bạt mưa giông nắng thu vàng.
Đông xám sương lam lạnh tràng giang.
Móc trắng vương hờ nhành liễu rũ.
Xuân ấm chồi non xanh quan san.

Lá thắm như nhiên lạc bến mê.
Lộc trời buông thả xuống sơn khê.
Cội mai ươm mầm nứt mộng biếc.
Một “đóa vàng thơm” mong én về.

Mùa đi hương nhạt hoa tàn phai.
Bụi lầm hoá thạch lối thiên thai.
Tiên nữ đào tơ dâng Lưu Nguyễn.
Thấp thoáng mây mưa giấc mơ dài.

lan bạch hạc

Chùm lan xanh đong đưa những búp hoa.
Tưởng hạc xưa về ngang trúc đêm qua
Cánh mỏng manh khép màu sương thanh khiết.
Hương dịu thơm mênh mang ngoài hiên nhà.

Gió nhẹ hờ ru nghiêng nhành lan cong
Vỗ cánh bay hạc trắng vào mênh mông
Để xác hoa lạnh buồn trên cỏ biếc.
Chỉ làn hương thấm êm hồn tĩnh không.

La Ngà,1992.

hoa mắc cở

Chiều đổ bóng trên vạt hoa mắc cỡ
đôi cành xanh khép nép vẻ thẹn thùng
như dấu kín trinh nguyên trong tĩnh mịch
nét hồn nhiên trước biến dịch muôn trùng.

Một gọt sương vô tư rơi lặng lẽ
chạm hờ vào chúm môi hoa mong manh
mép lá nõn rùng mình khép cánh biếc
làn hương xuân thoảng nhẹ không âm thanh.

Nụ phấn hồng cuộn tròn màu sương gió
chút hương thừa trôi mải miết vào đêm
sẽ về đâu phút giao mùa hoa cỏ,
còn lại chăng một thoáng lạnh dịu êm.

Thủ Đức,2012

cội mai

Đông sang trẩy lá cội mai già.
Chuyển nhựa trăm năm dưỡng sắc hoa.
Hạt mọng rơi thầm trên đất cũ.
Hương nhu bay khuất phía trời xa.
Mưa ươm nụ mới màu biêng biếc,
Nắng nhú chồi non dáng thướt tha.
Én gọi mùa về xuân trở lại,
Riêng ta tuổi dại mãi trôi qua.

mai Sẻ

Tháng nhuận mai rừng sớm rộ ngang.
Ta còn cội Sẻ đón mùa sang.
Thân già búp mới đài xanh điểm,
Gốc cổi nhành non lộc biếc tràn.
Sắc thắm môi hoa còn chúm chím,
Hương vương mắc lá đã mênh mang.
Tình hoa lắng đọng hồn sông núi.
Hạt chuyển mầm xuân nụ nở vàng.

bóng hoàng hạc

Cánh hạc cũ
bay qua đôi miền
vào trang thơ cổ điển
về chân trời vô biên.

Hoàng hạc nay đâu
miền sen bỏ dại
một bờ trắng lau

Tĩnh mạc đầm hoang
miên man chiều xuống
sương mù thu sang

Cỏ buồn hiu hắt
sen úa nhuỵ tàn

Đồng Tháp, 1970

dấu hoa

Mùa hoa bâng khuâng
đường quê cỏ dại
bước ai xa dần.

Chiều trôi lặng thinh
mờ phai dấu cũ
ta về một mình.

Cát bụi trên vai
tháng ngày tiếp nối
thoắt ưu tư đầy.

Lời hoa xa xăm
chạm lòng hư vắng
vọng buồn trăm năm.

.

.

.

.

.

.
.
tranh của  TC. Chiu
nguồn internet

ĐỜI HOA.

Không có ta, hoa vẫn nở muôn nơi
sắc sắc không không luân chuyển đổi dời
hương thơm thoảng của bao lần hóa kiếp
chợt một ngày từng cánh tự nhiên rơi .

Hoa tự biết tìm ra nguồn yêu thương
đâu cần người đàm đạo thú văn chương
chẳng chờ mong trà rượu thưởng hoa đẹp
ong bướm đi về tan tác phấn hương.


tượng hoa

Hoa chỉ nở một lần đêm thánh thiện
người ra đi tóc nhỏ thả hương bay
rừng dấu mãi nỗi buồn vào u tịch
tình đầu đời hóa kiếp một bóng mây

Khuôn mặt ai tạc nhầm lên vách núi
cả nỗi niềm và đá lặng câm
người như tượng một thời hoang dại
để lời chiều hóa thạch cả trăm năm.

phận hoa

Thu vàng trôi ngang đông sầu vào xuân xanh.
Bàn tay gió khô khua lá bay trơ cành.
Dù hơi mây giã từ nắng hanh ngày cuối hạ,
Mùa vẫn tự nhiên dạo chơi như lữ hành.

Mầm cây đong đưa trên không trong sương tan
Chưa kịp sinh sôi nở hoa đã úa tàn.
Khi cách ly đất đai, xa mờ nơi trú ngụ.
Dù tấm thân tầm gửi, dù mộng đời phong lan

Hương trời miên man ngàn xưa còn đâu đây
Vương theo cánh chim phương xa, trên áng mây.
Về cõi hư vô đâu tuổi tên, đâu hình bóng
Nỗi niềm phấn hoa lặng câm bao tháng ngày.

Hoa tàn bên sông vì đâu, khi sương phiêu bồng?
Hương phai từ hoa khi nao, một đời hư không?
Người đã đuổi ta tại sao, cho vườn hoang vắng?
Cỏ dại ngây ngô cô liêu giữa trời đất mênh mông.

            Đà Lạt,1968

hoa mộng

Như hương tóc thoảng qua giấc ngủ
một đài hoa rơi lạc trong mê
ta khẽ chạm buồn lên ký ức
nghe người xưa nhỏ nhẹ quay về.

Người về trước tầm tay vời vợi
tóc buông mềm trên vai lặng thinh
người về giữa đêm trăng nín thở
khóe mắt mùa thơ dại long lanh.

Ta xin được đôi lần cầu khẩn
người đừng về với điệu ban sơ
tâm hồn ta giờ như hoang địa
cát nhòa bay, hoa dạt xa mờ.

Tà áo trắng trang đời dĩ vãng
ngày xuân xa tuổi nhỏ chập chùng
người bỏ dại màu xanh khoảng mắt
ta từng mùa bước mỏi đêm không.

Dấu hài xưa khuất dần dưới bụi
người chợt như hoa mộng cuối trời
lời từ biệt miên man phố gió
ta giật mình thao thức đơn côi.

Sài Gòn, 1964

đêm nghe  hoa rụng

Hoa khẽ rụng theo bước khuya về chậm
trời lặng yên dìu dặt để đêm trôi
ta ngồi nghe hương lùa vào tóc rối
nỗi buồn xưa lan xa vào chân trời.

Trót lỡ bước, một đời ta phiêu bạt,
đã bao lần nghe rụng hoa bên thềm,
hồn viễn xứ mơ màng về đất cũ
bên sông xanh tìm vớt ánh sao đêm.

Khuya dịu lắng khúc tình ca mộng mị
phin cà phê từng giọt đêm phai dần
ru xác hoa vào màn sương bảng lảng
tưởng môi ai vừa chạm xuống bâng khuâng.

Trời Đà Lạt phố phường chợt tĩnh mịch
mái nhà xưa mờ giữa bóng hoa rơi
gió bấc thổi lạnh lùng đêm hương lửa
mẹ mong con tóc trắng tựa tơ trời.

Thu trút lá quanh cuộc tình cây cỏ
đường chia ly tàn nở biết bao hoa,
đời hữu hạn ta đâu lưu lạc mãi
tất sẽ về dù em đã vắng xa.

Đà Lạt, 1968

không đề


Biển ru tiếng sóng vô bờ
lới ru lay lắt bóng tơ liễu buồn
mây chiều ru lạnh hồ sương.

Mưa về núi tưởng xanh hơn
ngỡ như bụi lấp những cơn muộn phiền
xin mùa đôi phút tịnh yên

Lặng thinh bến liễu thu tàn
hoa vàng hương rụng xuống hàng lau thưa
có khi giữa nắng rơi mưa

Ta về người đã đi chưa
dưới trăng hoa núi nở vừa màu xuân
ước mơ xa, lối về gần

Người đi vào cõi vô cùng
đã đi từ thuở mịt mùng khói hoa
lặng yên sương núi nhạt nhoà.

giọt mùa

mưa rơi thêm nước sông đầy
cho ta thêm những bãi lầy lội qua
mùa theo giọt nước bao la

mất người ta nhận ra ta
nghe hương gió sớm biết hoa đang tàn
vắng buồn một nẻo quan san

lầu xưa khuất cánh hạc vàng
lời thơ chiều vọng qua ngàn năm sau
cố nhân nay ở phương nào

dường như hạnh phúc giống nhau
mỗi người nhận một nỗi đau riêng mình
trước rừng, đá núi lặng thinh.

.
tranh của Leonard da Vinci
nguồn internet

MÙA HOA THƠ NGÂY.

Hiên trời xa ru hồn phong lan,
dịu thơm hơi may trong chiều tàn,
tưởng như hương tóc ngày đèn sách,
ước vọng bên nhau đời bình an.

Âm thanh ca dao, lời quê hương,
bao mùa thơ ngây nơi sân trường,
cánh hoa phượng ép trang lưu bút,
như dấu niềm riêng cùng gió sương.

Cho dù phong ba đời ly tan,
dung nhan màu hoa theo mùa tàn,
nhưng bao ý nguyện thời thơ mộng
vẫn mãi trong nhau suốt dặm ngàn.

HOA ĐẦU ĐỜI

1.
Bên hoa hồn nhiên cùng rong chơi,
khi trên sông xanh đò ngang trôi,
khi qua đất trọ tìm nơi ngụ,
khi vào ga truông lòng bồi hồi.

Bên hoa thư sinh quanh sân trường,
trường làng nhà tranh nơi quê hương,
trường tỉnh mái ngói trong phố thị.
Sách vở bút nghiên lấm gió sương.

Bên nhau buồn vui mùa hoa xoan,
trang thư lưu hương ngày thu vàng,
tâm tình mong ước niềm chung thủy,
dù đời trắc trở cách quan san.

2.
Mùa đi lưu ly sầu đâu rơi.
Màu hoa phôi pha buồn không lời.
Tôi chiều nguyệt quế đêm dạ lý,
dưới hoa, tưởng nhớ hoa đầu đời.

phượng lưu bút

Dăm đóa phượng thay lời lưu bút.
theo mùa đi màu sắc phôi pha,
bụi vô tư phả mờ hình bóng.
thư như hoa phai lãng nhạt nhòa.

Một cuống nhụy cong thành dấu hỏi:
sao đời hoa lạc vào tĩnh không ?
để trang viết nhòe giọt nước mắt,
nỗi niềm riêng đâu tự phiêu bồng ?

Cánh phượng hồng cùng dòng mực tím
chỉ còn trong ký ức buồn vui,
thời áo trắng thư sinh đèn sách,
khi hạ sang chia tay ngậm ngùi.

Bà Rịa, 1960

giã biệt hoa

Giã biệt mùa hoa bay
giọt bấc đầy trên tay
con đường qua xóm học
bỏ hoang thời thơ ngây.

Giã biệt cây bên song
gió ru nghiêng hoa hồng
hương thấm lạnh chiều phố
gác trọ buồn vắng không.

Giã biệt ngôi trường xưa
khung trời phượng hoa mưa
thơm mộng hồn giấy mực
hương ước mơ không mùa.

Xin giữ lại một thời
dưới hoa mùa xuân trôi
dù người quên hay nhớ
dù xa xôi muôn đời.

ký ức hoa

*
về đâu xác lá buổi tàn thu
hang cây bế sương mù
mầm khát khao lộc biếc

*
thoáng hương miền ký ức
lối núi tĩnh không tự rơi hoa
lặng lẽ màu phôi pha.

*
thơ ngụ hình trong hoa
hương thầm dấu kín vào giấy mực
nét chữ mùa xóa nhòa.

*
một khoảnh khắc hoa rơi
vô thường tình mây nước
buồn đâu riêng ai trong cõi người.

thu buồn

Cỏ cây ngoài nương thơm,
xa đưa tiếng ve buồn,
gọi mây mùa thu tới,
chân trời mờ hơi sương.

Thu sang mưa trong cây
lá thêm vàng chân ngày,
rơi nghiêng mái trường nhỏ,
trang sách ướt hoa bay.

Rêu lan dần sân quen,
người xa qua mấy miền,
người về nghe lạ bước,
giữa trời thu tu5nh yên.

Thu qua người xa nhau.
biệt trường về phương nào,
hoa xoan ngoài cửa khép,
còn vương buồn mai sau.

Mùa thu, mùa heo may
vây suốt trời thơ ngây
vây suốt thời hoa mộng
hương thu trong hồn đầy.

bờ tiểu cúc

Ngày thu muộn đổ chiều xuống vạc cỏ
Nắng vội phai bỏ dại khóm địa lan.
Thoáng hương xưa len thầm vào tĩnh lặng,
Hàng liễu dương sương muối phả mơ màng.

Theo đường hoa tìm về đất trọ cũ.
Thôn quê buồn xóm rẫy vắng, nay đâu?
Chỉ thấp thoáng nhà vườn tường vôi trắng.
Giữa nương rau luống cải, khu hoa màu.

Mái trường làng trên đồi bằng lăng tím
Chòi cành nôm bên suối dáng liêu xiêu.
Đã khuất vào sâu thẳm miền ký ức.
Cũng lặng thinh tiếng mõ tụng kinh chiều.

Đâu gác trọ bên nhau ngày đèn sách.
Cùng buồn vui mong ước đời bình yên.
Dù mưa nắng bão giông, cảnh dâu bể.
Dù tha phương lưu lạc qua bao miền.

Nay bạn học và em đã biền biệt,
Ta bồi hồi tưởng niệm khung trời xưa.
Nhớ bờ hoa tiểu cúc vàng thanh khiết.
Như ngây ngô ước hẹn thơm quanh mùa.

đâu gác trọ xưa.

Hoa xoan tàn rơi đầy sân hoang.
Niềm vui xa, còn đây bàng hoàng
Gác trọ cũ, mái tôn nghiêng đổ.
Nền gạch bông, cỏ dại rêu lan.

Đường thay tên ngang qua nhà em.
Ai môi son ung dung sau rèm.
Người lạ lẫm, u già khuất bóng.
Em về đâu, đời vắng xa thêm.

Đâu nhà xưa, đâu ngày êm đềm.
Hoàng hôn buông phong lan trăng đêm.
Thời hoa mộng sân trường xóm học.
Như khuất vào nỗi nhớ dịu êm.

màu hoa sim

Mưa lâm râm trên đồi hoa sim,
bay lơ phơ bên mương rau bìm,
như điệu nhạc chiều trong rừng thẳm,
chim về non, còn khoảng lặng im.

Hoa không tên bay trong mưa rơi,
làn hương thơm theo mây xa khơi,
một thoáng buồn phả màu tím tái,
vào nỗi niềm sương gió pha phôi.

Đường thời gian đưa tôi vào xưa,
trang thư kèm hoa sim chiều mưa,
dòng mực tím màu sim ly biệt,
nhớ sắc hoa, nhớ nhau bao mùa.

hoa mua tím
chiều mưa

Mây không dưng rơi mưa ngày thu phân.
Bầy chim rừng đâu kia bay xa dần.
Một sắc tím thẳm chiều bên bến nước
Nhành hoa mua phơ phất dáng bâng khuâng.

Mưa như sương bay nghiêng mù ven sông
Con đò ngang neo mưa chờ xuôi dòng.
Đóa hoa lạnh khép hờ cánh môi tím.
Chiều tạc màu mây nước vào hư không.

Đời hoa mua hồn nhiên xanh thời gian.
bên đồng không, ven đìa cây đầm hoang,
trổ hoa tím, điểm vàng, hương phong nhụy
để một lần tím rụng buồn sang ngang.

Dòng sông đưa con thuyền đi xa xôi.
Hoa mua theo sông trôi về chân trời.
Người từ biệt khuất dần trong chiều tím.
Người quay về tím tái hồn đơn côi.

                Tân Lý,1970

huệ trắng
trong thư viện

Chiều thư viện và trang văn của Goeth
dòng đời trôi vội vã ngoài xa
huệ trắng giữa án thư người đọc
ta bàng hoàng trước những đoá hoa.

Huệ nở trắng, một màu thanh khiết
vẫn là hoa, vẫn mãi là ta
đâu tìm thấy đường về qua sách vở
nghèo đói bơ vơ ,khói lửa quê nhà.

  Sài Gòn,1962

.

.

.

.

.
.
tranh của  Wilhem Haenraets
nguồn internet

CHIỀU HOA RƠI

Tiếng chim nơi vách núi
làm rơi chiếc lá khô
rơi muộn giọt sương lạnh
rơi chiều xuống mặt hồ.

Chạnh lòng hoa mắc cở
dấu yêu một làn hương
cánh môi lá khép nép
chúm phấn nhạt màu hường

Viên cuội tròn khe suối
khuất biếc rong ven hồ
lặng yên chờ giấc ngủ
nghe chiều trôi vào mơ.

Người đã xa phố núi
đâu hay dã quì tàn
rơi mờ xuống lũng vắng
rơi buồn xuống đồi hoang.

           Đà Lạt, 1968

hương xa

Cỏ cây phương xa
ru thắm ngàn hoa
thả hương theo gió
mê say hồn ta

Sương vương trong cây
nhạt màu hương bay
len qua vườn hạ
cài thơm tóc mây

Dã quì êm ru
vàng thêm mùa thu
lạnh đêm nguyệt quế
dáng ai bụi mù.

hương trời

*
cỏ cây từ hổn mang
đục trong còn mất sắc màu đổi
mùa ươm hương thới gian

*
vạn mùa hương không sắc
hạt ngủ yên bên trời
sông nước vơi đầy bóng hoa rơi

*
hương gọi mùa bay hoa phai mau
bên non trăng tròn khuyết
mây nước lạnh ngàn sao

*
mây qua hồ lãng quên
rụng ánh sao khuya trên ngó biếc
sương vỡ màu hương sen

*
cành trúc đậu chiều hoang
mong manh từng cánh bay hạt nắng
đêm khuất sau phai tàn.

hương cúc

Mưa tạt qua vườn rồi đi mất
chỉ âm vang tiếng sấm lưng trời
khóm cúc bổng nở vàng lặng lẽ
và mây chiều vội vã về khơi.

Đốt điếu thuốc dưới hiên nhà vắng
có điều gì mất hút mãi đâu
tiếng sóng biển âm buồn xa ngái
hương cúc đầy trong thoáng mưa mau.

trầm tich

ngoài thời gian,
ai còn nhớ,
đâu bóng hình.
nhưng lau lách
lưu hương một mối tình.

dòng sông đêm,
Trương Chi trôi thuyền nhỏ
và Mỵ Nương,
nỗi buồn thu lung linh.

giọt mắt ngọc châu đen
tiếng tiêu mờ sương khói
trầm tích mùa lãng quên

Đơn Dương,1967

không vì đâu

Hơn môt lần ghé thăm vườn quê cũ
xót lòng trước cảnh bể dâu
không vì ta cỏ hoa tự xanh màu.

mái lá không đủ che cơn mưa lạnh
bàn tay thon nhỏ sưởi ấm hồn chiều
mưa cõi xưa không vì ta đã tạnh

ta lặng thinh trước rừng thay lá
mọi lời chào nhường lại hương hoa
tóc xanh không vì ta them bạc.

 

chiều Đa Thiện

Tôi tựa lưng cây thông trên đồi vắng,
nhìn ánh ngày theo dòng suối trôi đi,
bờ cỏ dại mờ dần trong sương lạnh,
nhành phong lan lơ lửng trên dã quì.

Hương bâng quơ bay ngang không gian tịnh,
khiến lòng như hư ảo mối sầu vương,
nguồn phấn thông hay màu hoa tàn rụng,
từ mùa đi phiêu bạt xa cố hương ?

Chiều Đa Thiện tự thân thầm an ủi,
hãy bình thường dù sum hợp phân ly,
dù rượu ngọt còn bao nhiêu cặn đắng,
đã mềm môi từ buổi nọ xuân thì.

Tôi lẫn tưởng mùa xanh xưa còn đó,
dĩ vãng buồn như một bóng sương phai,
như lan trắng soi mặt hồ tĩnh lặng,
đâu biết đời qua bao đỗi dặm dài

Đơn Dương,1967

mai vàng

Đóa mai nhụy trắng cánh vàng.
Phấn hồng thơm thoảng bên ngàn mơ xuân.
Hương mùa dịu lắng bâng khuâng,
theo dòng hoa lệ thế nhân u hoài.

Mai dù mai một một mai,
thân già vẫn dưỡng miệt mài nhựa nguyên,
đâm chồi nẩy lộc như nhiên,
tình xanh lá thắm xe duyên tự nguồn.

Mưa dầm nắng quái sương buông.
Đài xanh búp nõn cành xuông nứt mầm.
Đời người dài ngắn trăm năm.
Đời hoa một thoáng lặng câm nở tàn.

Thu phai đông tận xuân sang.
Ngàn mai nở rộ hoa vàng hồn nhiên.
Hương mai bay đến đôi miền,
như mong vạn hữu bình yên thái hòa.

hồng hoang


Nụ hồng như chúm môi son.
Hôn lên nhân thế núi non phận người
Búp tròn khép nép mỉm cười.
Lặng thầm mộng tưởng thắm tươi duyên tình.

Hồng hoang trước nhịp tử sinh
Hương mơ hoa mộng yên bình như nhiên.
Muôn mùa mây nước lâm tuyền.
Sương sa mờ bóng đào nguyên bên trời.

Hoa hồng chuyển sắc tùy phôi.
Hoa đời tùy phận luân hồi thông dung.
Hồng vàng, hồng trắng, hồng nhung.
Tùy mùa mưa nắng chập chùng sắc hương.

Đài xanh nở trước gió sương.
Tia gai khía lá cánh hường phấn tơ.
Bảo bùng cây cỏ vật vờ.
Màu xưa dáng cũ nhạt mờ theo mây.

Nụ hoa hồng giữa tháng ngày.
Hương cùng sương gió mưa bay ngang đời

.

.

.

.

.

.
.
tranh của Pino Daeni
nguồn internet

DƯỚI
ÁNG MÂY

Phiêu bạt áng mây Hàng.
Tha phương lưu lạc đời lữ thứ.
Sỏi đá buồn lang thang.

Tăng Nhơn Phú,1962
CÁT SỸ

hơi mây

Ngang trời áng mây trôi.
Sa mù thấm ướt đồi cây cỏ.
Bụi cát bời theo gió

Phiêu bạt mây bềnh bồng.
Khói sương buông bỏ xuống rêu rong,
Bên sông giọt hơi lạnh.

Bóng tạt nước mưa tạnh.
Suối nguồn dòng xuôi về biển khơi.
Ru móc meo qua đời.

Chơi vơi lời chim hát
Vườn cây hoa lá quanh xóm mạc
Lặng tĩnh hương đất trời.

Rạch Chiếc, 1962

viên cuội

Viên sỏi bên triền núi.
Vô tình lăn lóc về tịch liêu.
Bỏ quên một giọt chiều.

Vết lăn trầm đơn điệu.
Thinh không lắng đọng thanh âm dịu.
Một khoản phiêu lãng buồn.

Tịnh vắng dấu ngọn nguồn.
Viên tịch vô căn hồn gió bụi.
Đá nhẵn tròn đắm đuối.

Cõi hằng trụ nguyên khê.
Sỏi nương sương khói lạc bến mê.
Nơi sơn cùng thủy tận.

Núi Cú,1965

trước gió mưa

Khi sông suối mỏi mòn
Gió mưa xoay trở hồn cát bụi.
Hóa thạch đời núi non.

Đá cuội giữa mất còn.
Lăn lóc rã rời vào lòng đất
Lắng nước hồ ngọt mật .

Sen ngó ngất mây Hàng.
Buông bỏ bùn non xuống đầm hoang
Trầm tích hương thanh khiết.

Dù nở tàn sinh diệt.
Muôn hoa cây cỏ nơi lâm tuyền
Mầm mộng mùa yên nhiên.

An Nhơn,1962

bể dâu

Sóng vỗ bờ sâm cát.
Gió tạt đồi dương bay long chong.
Hoa cỏ chợt phiêu bồng.

Nước soi dài dòng suối.
Trôi ngang lau lách bờ đá cuội.
Bồi nên bãi dâu xanh.

Biển tràn qua mặt gành.
Xoáy sâu bỏ dại đầm nước lợ.
Cùng nương rau xóm chợ.

Đò ngang đậu bến thuyền.
Đêm sương liễu rủ hồ tịnh yên.
Ngày mưa mờ bóng núi.

Dâu bể đời cát bụi.
Chuyển dịch luân hồi trong phút giây.
Sắc không một cõi này.

Ngảnh Tam Tân,1962

thoáng hương

Hoa tàn hoa tự nở
Mùa đi mùa tự về
Hương trời phiêu lãng bao bến mê.

Dạ lý hương nguyệt quế.
mơ màng bên khóm huệ,
cùng sen ngó lên ngóng mây Hàng.

Cúc dại dột bên đàng,
khoe sắc vàng đỏ trắng.
Dã quì tứ quí dưới mưa nắng.

Qua xuân hạ thu đông.
Tàn tạ vẫn đơm bông.
Gốc cội nảy mầm mơ vạn thọ.

Sống đời cùng sương gió.
Trầm lắng chẳng hạn kỳ.
Tình bậu mẫu đơn mùa lưu ly.

Dĩ An,1962

nước mây

Hạt mưa rơi tự trời.
Từ những áng mây trôi lang thang.
Theo gió mùa nồm bấc.

Thả nước xuống mặt đất.
Tạo hồ đầm ao bưng suối sông.
Biển mặn sóng mênh mông.

Nước ngọt ngào lòng giếng.
Dưỡng nuôi vạn hữu qua biến chuyển.
Giữa cát bụi cõi đời.

Mùa theo thời gian trôi
Mặt nước bóc hơi, nắng hanh nóng.
Đồng khô khốc gió lộng.

Hơi nước lên mây trời.
Luan hồi quẩn quanh thành mưa rơi.
Nước mây cùng một thểi.

Cái Bè,1964

hạt sương

Hạt sương trên lá sen.
Hồn nhiên long lanh như chưa quen.
Dù chung đầm hoang vắng.

Sương giọt một chấm trắng.
Dưới nắng loãng tan bóc thành hơi.
Cùng mây Hàng rong chơi.

Trên bầu trời cao lộng.
Hơi sương hơi mây cùng ước vọng.
Mưa lạnh xuống cõi đời.

Lá sen lòng bồi hồi.
Đón hạt mùa xưa, sa mù cũ.
Trong vòng xoay vũ trụ.

Sương lang thang mờ bay
Mưa trời rơi rơi từ hơi mây.
Uyên nguyên hình bóng nước.

Đồng Tháp,1964

dòng suối

Suối từ trời cao rộng.
Từ hơi mây bay, từ mưa rơi.
Thả nước xuống núi đồi.

Nguồn họp lưu rong ruổi.
Trôi qua rừng hoang ngàn đá cuội.
Cát lắng bao dòng trong.

Bao cánh bèo bềnh bồng.
Cỏ hoa đôi bờ rong rêu biếc.
Thảo thơm hương nhật nguyệt.

Du dương tiếng chim xanh.
Roc rách hòa âm cùng thác gành.
Nơi rừng thiêng tĩnh lặng.

Suối reo cùng mưa nắng.
Ngầm thấm nước rẫy mương ruộng vườn.
Lắng đọng cùng gió sương.

La Dạ,1964

thịnh suy

Âm dương đấp đổi miền suy thịnh.
Giữa đôi bờ tử sinh.
Cát bụi lưu bóng hình.

An tịnh ẩn tàng trong ly loạn.
Môi cười thấm lệ khô.
Lời hát lạnh sông hồ.

Thổ mộ lên đường rung nhịp gõ.
Cây cỏ lắng gió mưa.
Xa hút giọt âm thừa.

Điệu ru đong đưa nôi trẻ dại.
Theo tiếng khóc vào đời.
Không đọng bóng mồ hôi.

Ánh sáng lên khơi từ tăm tối.
Buông bỏ theo hoàng hôn.
U ám cõi tâm hồn.

An Nhơn,1962

lá thắm

Chiếc lá vàng khô rụng.
Gió thung đưa tiễn về cuối lũng.
Dù mùa chưa tàn thu.

Đồi cây cao vi vu.
Hơi mây mù theo sương lạnh giá.
Phả ướt hoa tàn tạ.

Kiêu sa dạ lý hương.
Yên nhiên thơm thảo bao đêm trường.
Bên hoa mua cỏ dại.

Bao sắc hình tím tái.
Ái ngại mùa trôi màu phôi pha.
Tươi non dần nhạt nhòa.

Lá thắm theo cát bụi
Tình xanh úa héo nơi sông núi.
Tàn lụi vào tĩnh không.

Đà Lạt,1964

.

.

.

.

.

.

.

.
tranh của Kano Tanyu
nguồn internet

VƯỜN CHIỀU                                                              

Vườn xưa trúc biếc nắng hoa lay.
Động khuất đồi xa chim gọi bầy.
Dăm pho tượng đá hồn hoang lạnh.
Mấy cánh sen chiều hương thoảng bay

lối sỏi
Lối sỏi qua vườn thắm sắc rêu
Khóm hoa trinh nữ ngủ sau chiều
Bỏ hoang cỏ dại đầy sân gạch.
Xóm cũ bờ dâu ngõ quạnh hiu

hạc vàng

Người về đọc lại câu thơ cổ.
Ý chạm màu lên khóm địa lan
Xa vời tiếng trúc lầu Hoàng Hạc
Lẫn tưởng còn bay cánh hạc vàng.

Bảo Lộc, 1975

hương đêm

Chiều thu cúc dại hồn nhiên nở,
Mắc cở trăng soi lặng lẽ thêm,
Hiên ngoài liễu rũ quỳnh hoa khép,
Mốc trắng sương lam ướt lá đêm.

tiếng vạc

Trăng soi mờ ảo đêm huyền thoại
Tiếng vạc rơi buồn cõi hư không
Giật mình ngó lại đồng thinh vắng
Cánh vạc hay ta trước dòng sông.

hoa trinh nữ

Ai ngồi hát tình ca bên suối
rừng thâm u mà biển xa khơi
hoa mắc cở tường chừng vô thức
sao lại buồn khép cánh chiều rơi.

nhớ rừng mai

Ta mơ trở lại rừng mai cũ,
Tìm dấu chân quen thuở dại khờ.
Hoa vàng lấp lối về xa khuất,
Cát bụi dày lên lạnh bãi bờ.

sông Dinh  

Sông Dinh chuyển nước nguồn xa thẳm.
Bến Đước thuyền neo ánh lửa chài.
Bờ dương liễu rũ đêm huyền thoại.
Phố Biển người đi nhớ một mai.

hoa khói

Sắc màu sâu thẳm trong lòng đá
Lẫm dáng hình ai nét sầu xưa.
Mùa tạc hồng hoang vào mong muội.
Hóa thân hoa khói thành hạt mưa.

Do Duy Tuan Tutt’Art@

.

.

.

.

.

.
.

.
tranh của Đỗ Duy Tuấn
nguồn internet

LẼ BIẾN DỊCH

Những vạch tiên thiên trầm tích mãi
buồn vui liền đứt qua sắc không
nhỡ mai hương lửa còn biến dịch
hóa thạch dùm ta một tấc lòng.

lịch sử
một
đời hoa

Lịch sử bông hoa đâu hạn theo tháng ngày
cuộc đời lau sậy chưa hẳn từ mầm cây
mà  trải xuân thu qua bao mùa biến đổi
để sắc màu trụ mãi dưới bóng mây.

Bão tố cuồng phong thổi ngất bầu phấn hoa
cùng bướm ong mang hương về phương xa
tìm hoang vu trú chân đời phiêu bạt
hạt nứt lên cây, cành lá toả la đà.

Rễ bám đất đai, rừng thiêng giữ mạch nguồn
thiên nhiên xanh nuôi dưỡng bao khu vườn
hoa kết trái, ươm mầm lưu nòi giống
biến hóa muôn đời theo mưa nắng gió sương.

Thú hoang dã cùng côn trùng bọ sâu
tàn phá cây non cổ thụ hoa màu
nhưng không thể hút cạn nguồn sinh lực
hoa vẫn nở tàn, vẫn lưu hương mai sau

Lịch sử đời hoa, lịch sử của núi sông
không riêng nơi đâu giữa cát bụi ta bà
không thuộc về ai những mùa hoa văn hiến
thuộc lẽ tuần hoàn của vũ trụ bao la.

Nghệ An, 2008

hoa

đất

Hoa nào biết giữa chập chùng biến dịch
bão mặt trời sẽ hút nước đại dương
bão điện từ xoay tối tăm mặt đất
khối tuyết băng đưa hoa vào tang thương.

Hơn một lần hơi sương vào hư ảo
mang theo màu mắt biếc lúc thu phai
để đời lá se lòng ôm giá lạnh
bên vườn hoang mộng mị nỗi ai hoài

Rễ bám đất đai, rừng thiêng giữ mạch nguồn
thiên nhiên xanh nuôi dưỡng bao khu vườn
hoa kết trái, ươm mầm lưu nòi giống
biến hóa muôn đời theo mưa nắng gió sương.

Thú hoang dã cùng côn trùng bọ sâu
tàn phá cây non cổ thụ hoa màu
nhưng không thể hút cạn nguồn sinh lực
hoa vẫn nở tàn, vẫn lưu hương mai sau

Lịch sử đời hoa, lịch sử của núi sông
không riêng nơi đâu giữa cát bụi ta bà
không thuộc về ai những mùa hoa văn hiến
thuộc lẽ tuần hoàn của vũ trụ bao la.

khe nước

cỏ dại

Khe nước nhỏ lách qua đồng cỏ dại
rong rêu xanh về ngụ đôi mép bờ
một viên sỏi ngủ mê đầu lạch nước
sương đầm đìa ướt sũng đóa hoa mơ .

Nước nhỉ nhả từ mạch nguồn heo hút
những áng mây phiêu bạt cuối chân trời
đã bốc hơi từ đại dương gợn sóng
đã hóa thân lành lạnh hạt mưa rơi.

Lá vắt kiệt nhớ nhung cạn ráo lệ
thân mỏng manh gầy guộc, sắc hao mòn
cuốn khô khốc tàn dần trong nắng quái
nhựa rời nguồn tách lá buổi xanh non.

Lá vàng úa khi lìa cành bất chợt
dưới cội cây mục rã mối mọt đầy
lũ trùng đất đùn lên như mộ chí
tưởng cùng sương hạnh ngộ cõi khói mây.

Giờ nằm đây trên lớp bùn quánh đặc
rác cuộc đời ngập ngụa giấc mơ hoa
nghe cát bụi thì thầm cùng giun dế
lá cuối trời heo hút ngóng sương sa.

Thủ Đức, 2013

.

.

.

.

.

.
.
tranh của Bob Ross
nguồn internet

PHÁC THẢO HOA

Người phác thảo một dòng thơ
bằng nét thư pháp cổ
quên đề lạc khoản
một buổi chiều vắng xa

Ta phác thảo một mùa hoa
bằng hương cây cỏ
ngây ngô sắc màu
một quảng đời bỡ ngỡ

chiếc lá

giọt sương

Bão gió cuốn cỏ cây về ao rác
lá héo nằm rách nát dưới sương mai
giọt hương xưa còn lưu trên mép nõn
đêm hoàng hoa ấp ủ mộng đời dài.

Hơn một lần hơi sương vào hư ảo
mang theo màu mắt biếc lúc thu phai
bỏ quên lá se lòng ôm giá lạnh
bên vườn hoang mộng mị nỗi ai hoài.

Lá vắt kiệt nhớ nhung khô giọt lệ
thân mỏng manh gầy guộc, sắc hao mòn
cuốn khô khốc tàn dần trong nắng quái
nhựa cạn nguồn tách lá buổi xanh non.

Lá vàng úa khi lìa cành bất chợt
dưới cội cây mục rã  mối mọt đầy
lũ trùng đất đùn lên như mộ chí
tưởng cùng sương hạnh ngộ cõi khói mây.

Giờ nằm đây trên lớp bùn quánh đặc
rác cuộc đời ngập ngụa giấc mơ hoa
nghe cát bụi thì thầm cùng giun dế
Tôi cuối trời heo hút ngóng sương sa.

Nghệ An, 2008

.

.

.

.

.

.

.
.
SÔNG DINH
Cát Sỹ ký họa 1972

.

.

.

.
.
Đoàn Thuận
Tên thật là Trần văn Thuận, tự Cát Sỹ.
Sinh năm 1943 tại  Lagi,  Binh Thuận.
Giáo viên. Nghỉ hưu ở Thảo Điền, Tp.HCM
[Nguyên hiệu trưởng Trường PTTH Nguyễn Huệ, La Gi].

TÙY BÚT
Đoàn Thuận

Thơ Tự do::
+   Mùa bấc biển. [nxb Văn nghệ Tp.HCM,1994]
+   La Gi ngàn xanh [nxb Trẻ 2001[
+   Lửa đêm mưa.  [nxb Trẻ, 1998
+   Khoảng lặng của hoa. [ nxb Trẻ, 2001]
+   Tượng. [nxb Trẻ, 2002]
+   Đời sậy  [nxb Trẻ 2003]
+   Sắc phượng. [Hội VHNT Bình Thuận,2006 ]
+   Rong chơi cùng cát bụi. [nxb Văn Học, 2012]
+   Mái xưa  [nxb Văn học,2013]
+   Dưới hoa [nxb Văn Học 2013]
+   Sài Gòn và tôi. [ in vi tính
+   Búp sen (thơ thiếu nhi) [in vi tính]
+   Mùa trọ học  [in vi tính]
Lục bát:
+   Lời chiều.(lục bát tứ tuyệt)  [nxb Trẻ, 1996]]
+   Lửa đầu non. (lục bát trường thiên)  [nxb Trẻ, 1999]
+  Tạ ơn đời (lục bát tam cú)  [nxb Văn học 2013
+   Đường Thi [ thơ dịch]  [nxb Văn Học, 2012]
+  Thơ thiền Vương Duy (thơ dịch)  [nxb  Thời Đại,,2014]
+  Mây mưa  (truyện thơ) [ in vi tính]
Thơ Haiku:
+   Mùa thạch thảo [nxb Văn Học, 2013]
+   Giọt mùa (thư pháp) [ in vi tính]
Thơ Đường Luật:
+  Dấu xưa  [in vi tính]
Thơ Trào phúng:
+ Đất và Người  [ nxb Thanh Niên, 2013]
+  Những điều nghe thấy[ in vi tính]
+ Tiếng dội từ đất  [ in vi tính ]
+ Nghe thấy và nghĩ [ vi tính ]
+  Họa hủy diệt [in vi tính]
Tùy bút
+  Sậy dại trước gió mùa

NHÀ XUẤT BẢN VĂN HỌC
18 Nguyễn Trường Tộ, Ba Đònh, Hà Nội.
Đt 04 3716 1518 , 04 3716 190,* fax 04 3829 4781
Email ; tonghopvanhov@vnn.vn

CHI NHÁNH TẠI TP. HỒ CHÍ MINJ
290/20 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, TP Hồ Chí Minh.
DT: 08 3848 348.   08 3846 9858  Fax 08 3848 348

Email” lanhuongnxbvh@yahoo.co
_____________________________________________

DƯỚI HOA
thơ
ĐOÀN THUẬN

Chịu trách nhiệm xuất bản: :Nguyễn Anh Vũ
Biên tập:   Lan Hương
Chế bản:  Trần Cát Tường
Sửa bản in “Chi Nhánh

__________________________________________________

In lần thứ nhất . Số lượng 1000.cuốn . Khồ  12,x20 cm
Tại nhà in Vii Tính
Số đăng ký KHXB 1o86- 2013/CXB/08-112/VH
Quyết định xuất bản số  1188/QĐ –VH
do NXB Van Học  cấp..ngày 9/9/2013
In xong và nộp lưu chiểu tháng  10 năm 2013

.

.

.

.

.

.

.

.
từ tr.đoàn thuận 14
>trở về đầu chương
<<về trang chủ

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22

Trả lời

  1. Em muốn tìm hiểu kĩ hơn về nội dung của bài Nhớ lại tuổi thơ trong tập Lửa đầu non mình có tài liệu hay nội dung gì chia sẻ giúp em được không ạ?

  2. Hồng Nhung thân quí.
    Đây là bài
    NHỚ LẠI TUỔI THƠ

    Đôi khi ngồi nhớ lại đời.
    Thấy ta côi cút một thời trẻ con.
    Bấm chân bùn vượt lên non.
    Cha vào thiên cổ. Mẹ mòn mỏi xa..

    Dưới trăng đâu tỏ màu hoa.
    Ôm bao mộng ước ta qua đồng chiều.
    Tưởng đời như một cánh diều.
    Vi vu bay giữa bao nhiêu mây trời.

    Ấu thơ ơi, thuở đầu đời.
    Một ly rượu ngọt ta mời mọc ta.
    Từng ngày ga xép tàu qua.
    Từng trang sách mở, dần xa tuổi mình.

    “Nhớ lại tuổi thơ” là nhớ lại “một thời côi cút, khi Cha đã qua đời Mẹ vắng xa, lưu lạc nơi xứ người với những ước mơ khờ dại…”. Bài thơ này không còn nằm trong tập “Lửa đầu non’, mà nằm trong tập “Mái Xưa”.Hiện nay,tôi có 26 tập thơ ghi lại đôi điều về cuộc sống nhưng rất ít người biết.

    Dạo này, Hồng Nhung ra sao ? ở nơi nào? Có thể liên lạc với tôi qua email : doanthuancs@gmail.com.
    Đoàn Thuận.


Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.