.
登 金 陵 ĐĂNG KIM LĂNG
鳳 凰 台 PHỤNG HOÀNG ĐÀI
鳳 凰 台 上 鳳 凰 遊 Phụng Hoàng đài thượng phụng hoàng du
鳳 去 臺 空 江 自 流 Phụng khứ đài không giang tự lưu
吳 宮 花 草 埋 幽 徑 Ngô cung hoa thảo mai u kính
晉 代 衣 冠 成 古 丘 Tấn đại y quan thành cổ khâu
三 山 半 落 青 天 外 Tam San bán lạc thanh thiên ngoại
二 水 中 分 白 鷺 洲 Nhị Thuỳ trung phân Bạch Lộ châu
總 為 浮 雲 能 蔽 日 Tổng vị phù vân năng tế nhật
長 安 不 見 使 人 愁 Trường An bất kiến sử nhân sầu
李 白 Lý Bạch
.
LÊN ĐÀI PHƯỢNG HOÀNG
Ở KIM LĂNG
Trên đài Phụng Hoàng chim phượng hoàng dạo chơi
Phượng bay đài vắng sông vẫn trôi
Cỏ hoa cung Ngô lấp lối mòn tối
Áo mũ đời Tấn thành gò đất cổ
Núi Tam San rơi một nửa ngoài trời xanh
Sông Nhị Thuỷ chia giữa bãi Bạch Lộ
Chỉ vì đám mây nổi thường che ánh mặt trời
Trường An không thấy khiến người sầu.
*
Phượng xưa dạo Phụng Hoàng đài
Phượng bay đài vắng sông dài vẫn trôi
Cung Ngô lấp lối hoa rơi
Tấn triều áo mão thành đồi cỏ hoang
Ngòai trời rơi nửa Tam San
Nước sông Nhị Thuỷ chia ngang bãi dài
Vì mây nổi ánh ngày phai
Trường An không thấy lòng ai chạnh sầu
______________________________
.
寄 遠 KÝ VIỄN
美 人 在 時 花 滿 堂 Mỹ nhân tại thì hoa mãn đường
美 人 去 後 餘 空 床 Mỹ nhân khứ hậu dư không sàng
床 中 繡 被 捲 不 寢 Sàng trung tú bị quyển bất tẩm
去 今 三 載 聞 餘 香 Khứ kim tam tải văn dư hương
香 亦 竟 不 滅 Hương diệc cánh bất diệt
人 亦 竟 不 來 Nhân diệc cánh bất lai
相 思 黃 葉 盡 Tương tư hoàng diệp tận
白 露 濕 青 苔 Bạch lộ thấp thanh đài
李 白 Lý Bạch
.
GỮI ĐI XA
Khi người đẹp ở đây hoa đầy nhà
Người đẹp đi rồi còn lại chiếc giường trống
Trong giường chăn gấm cuốn lại không ai nằm
Đến nay ba năm còn nghe hương thừa
Hương rồi cũng không mất
Nguời rồi cũng không trở lại
Nhớ nhau lá vàng rụng hết
Mốc trăng thấm ướt rêu xanh.
*
Hoa đầy người đẹp ở đây
Người đi còn lại giường này trống không
Trong giường chăn gấm mênh mông
Ba năm hương cũ còn nồng đến nay
Hương rồi cũng đã không bay
Người xa rồi cũng chẳng quay trở về
Nhớ nhau lá rụng vàng hoe
Mốc sương trắng ướt bốn bề rêu xanh.
___________________________
.
聽 蜀 僧 濬 THÍNH THỤC TĂNG TUẤN
彈 琴 ĐÀN CẦM
蜀 僧 抱 綠 綺 Thục tăng bão lục ỷ
西 下 峨 嵋 峰 Tây há nga mi phong
為 我 一 揮 手 Vi ngã nhất huy thủ
如 聽 萬 壑 松 Như thinh vạn hác tùng
客 心 洗 流 水 Khách tâm tẩy Lưu Thuỷ
餘 響 入 霜 鐘 Dư hưởng nhập sương chung
不 覺 碧 山 暮 Bất giác bích san thụ
秋 雲 暗 幾 重 Thu vân ám kỷ trùng
李 白 Lý Bạch
.
NGHE SƯ TUẤN ĐẤT THỤC
ĐÀN CẦM
Nhà sư đất Thục ôm đàn Lục Ỷ
Xuống phía tây từ đỉnh Nga Mi
Vì ta một lần phất tay
Như nghe tiếng thông bên muôn suối
Lòng khách được rữa bằng khúc Lưu Thuỷ
Tiếng vang hoà vào tiếng chuông trong sương
Không biết trên núi xanh chiều xuống
Mây thu che tối biết bao đợt
*
Nhà sư đất Thục ôm đàn
Về tây từ phía bạt ngàn Nga Mi
Vì ta tay vẩy một khi
Như nghe muôn suối thầm thì tiếng thông
Khúc Lưu Thuỷ tẩy sạch lòng
Âm vang hoà tiếng chuông trong sương trời
Đâu hay núi biếc chiều rơi
Mây thu bao lớp nổi trôi mịt mùng.
ĐOÀN THUẬN
.
^^ về đầu chương td << về trang chủ