thơ dịch

.

茅 屋                           MAO ỐC
為 秋 風 所 破           VI THU PHONG SỞ PHÁ

八 月 秋 高 風 怒 號      Bát nguyệt thu cao phong nộ hào
卷 我 屋 上 三 重 茅      Quyển ngã ốc thượng tam trùng mao
茅 飛 渡 江 灑 江 郊      Mao phi độ giang sái giang giao
高 者 挂 宵 長 林 梢      Cao giả quải tiêu trường lâm sao
下 者 飄 轉 沈 塘 坳      Hạ giả phiêu chuyển trầm đường ao
南 村 群 童 欺 我 老 無 力Nam thôn quần đồng khi ngã lão vô lực
忍 能 對 面 為 盜 賊      Nhẫn năng đối diện vi đạo tặc
公 然 抱 茅 入 竹 去      Công nhiên bão mao mhập trúc khứ
唇 僬 口 燥 呼 不 得      Thần tiêu khẩu táo hô bất đắc
歸 來 倚 杖 自 歎 息       Qui lai ỷ trượng tự thán tức
俄 頃 風 定 雲 墨 色       Nga khoảnh phong định vân mặc sắc
秋 天 漠 漠 向 昏 黑       Thu thiên mạc mạc hướng hôn hắc
布 衾 多 年 冷 似 鐵       Bố khâm đa niên lãnh tự thiết
嬌 兒 惡 臥 踏 裡 裂       Kiều nhi ác ngoạ đạp lý liệt
床 頭 屋 漏 無 乾 處       Sàng đầu ốc lậu vô càn xứ
雨 腳 如 厤 未 斷 絕       Vũ cước như ma vị đoạn tuyệt
自 經 喪 亂 少 睡 眠       Tự kinh táng loạn thiểu thuỵ miên
長 夜 沾 濕 何 由 徹       Trường dạ triêm thấp hà do triệt
安 得 廣 廈 千 萬 間       An đắc quảng hạ thiên vạn gian
大 庇 天 下 寒 士 俱 歡 顏  Đại tí thiên hạ hàn sỹ câu hoan nhan
風 雨 不 動 安 如 山        Phong vũ bất động an như san
嗚 呼 何 時 眼 前             Ô hô,hà thời nhãn tiền
突 兀 見 此 屋                   đột ngột kiến thử ốc
吾 廬 獨 破 受 凍 死 亦 足   Ngô lư độc phá thụ đống tử diệc túc.

杜 甫                                                Đỗ Phủ

.

MÁI TRANH
BỊ GIÓ THU THỔI VỠ

Tháng tám trời thu cao gió thét gà
Cuốn trên mái nhà ta ba lớp tranh
Cỏ tranh bay qua sông rắc đầy bến sông
Cao ,vắt vẻo ở ngọn cây rừng
Thấp ,tả tơi rơi chìm xuống ao
Lũ trẻ xóm nam khinh ta già yếu
Nhẫn tâm trước mặt ta làm giặc cướp
Công nhiên ôm tranh đi vào khóm trúc
Môi rát miệng khô kêu không được
Trở về chống gậy tự mình than thở
Lát sau gió yên mây như mực
Trời thu mù mịt buổi chiều tối tăm
Chăn vải lâu năm lạnh như sắt
Con trẻ khó ngủ đạp rách toang
Đầu giường nhà dột không chỗ nào khô
Vết mưa như gai chẳng cắt đứt
Từ khi gặp cơn loạn ít ngủ yên
Đêm dài ướt đẫm làm sao hết được
Mong có được nhá rộng ngàn vạn gian
Giúp kẻ sĩ nghèo trong thiên hạ đều yênvui
Gió mưa không kinh động ,yên như núi
Hỡi ôi, khi nào trước mắt
đột ngột thấy nhà  này
Riêng nhà ta dù bị phá chịu rét đến chết cũng thoả lòng

*
Gió gào tháng tám thu qua
Cuốn ba lớp cỏ tranh nhà ta bay
Qua sông tranh  cỏ rắc đầy
Phất ph
ơ treo lửng ngọn cây rừng già
Tả t
ơi chìm xuống ao xa
Trẻ thôn nam nhạo lão già yếu đây
Nhẫn tâm c
ướp trước mắt này
Ôm tranh vào khóm trúc gầy ngang nhiên
Môi khô khàn giọng chẳng yên
Quay về chống gậy buồn phiền riêng ta
Mây nh
ư mực,gió chợt xa
Trời thu mù mịt chiều tà tối tăm
Lạnh lùng chăn vải lâu năm
Con th
ơ khó ngủ đạp nhầm rách toang
Đầu gi
ường nhà dột nước tràn
Nh
ư gai những vết mưa loang không ngừng
Sau c
ơn loạn giấc ngủ lưng
Đêm dài
ướt đẫm biết dừng được sao
Mong đời có vạn nhà cao
Giúp bao hàn sĩ thời nào cũng yên
Gió m
ưa không động ,không phiền
Khi nao mái cỏ nhãn tiền ngất cao
Riêng nhà ta có đổ nhào
Dù ta chết rét xiết bao thoả lòng .

ĐOÀN THUẬN

.

^^ về đầu chương td
<< về trang chủ
 

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84