thơ dịch

.

羌 村                   KHƯƠNG THÔN

(其一)                                 (kỳ nhất)

崢 嶸 赤 雲 西       Tranh vanh xich vân tây
日 腳 下 平 地       Nhật cước há bình địa
柴 門 鳥 雀 噪       Sài môn điểu tước táo
歸 客 千 里 至       Qui khach thiên lý chi
妻 孥 怪 我 在       Thê noa quái ngã tại
驚 定 還 拭 淚       Kinh định hoàn thức lệ
世 亂 遭 飄 蕩       Thế loạn tao phiêu đãng
生 還 偶 然 遂       Sinh hoàn ngẫu nhiên toại
鄰 人 滿 牆 頭       Lân nhân mãn tường đầu
感 歎 亦 歔 欷       Cảm thán diệc hư hi
夜 闌 更 秉 燈       Dạ lan cánh bỉnh đăng
相 對 如 夢 寐       Tương đối như mộng mị

杜 甫                            Đỗ Phủ

.

 

XÓM KHƯƠNG

(bài 1

Cao ngất trời tây mây đỏ
Mặt trời bước xuống đất bằng phẳng
Nơi cổng tre chim sẻ tung tăng
Người về từ ngàn dặm đến (nhà)
Vợ con thấy quái lạ khi ta còn đây
Hết kinh sợ ,lại lau nước mắt
Đời loạn gặp cảnh lưu lạc
Sống còn trở vế ,ngẫu nhiên thấy thỏa lòng
Người hàng xóm đến kín đầu tường
Cũng đều cảm động bối hối
Đêm khuya vẫn thắp đèn sáng
Nhìn nhau tưởng như trong mộng

*
Trời tây mây đỏ ngất cao
Mặt trời b
ước xuống đất bao phẳng bằng
Cổng tre chim sẻ tung tăng
Khách về ngàn dặm băng băng đến nhà
Vợ con hoảng thấy còn ta
Định thần hết sợ vẫn nhoà lệ r
ơi
Gặp đời loạn lạc nổi trôi
Ngẫu nhiên còn sống về thôi thoả lòng
Đầu t
ường hàng xóm đến đông
Ng
ười người xa xót cảm thông bối hối
Đêm khuya vẫn ánh đèn soi
Nhìn nhau nh
ư thể cảnh đời trong mơ.

ĐOÀN THUẬN

*

羌 村                   KHƯƠNG THÔN

(其二)                                                (kỳ nhị)

晚 歲 迫 偷 生       Vãn tuế bách thâu sinh
還 家 少 歡 趣       Hoàn gia thiểu hoan thú
嬌 兒 不 離 膝       Kiều nhi bất ly tất
畏 我 復 卻 去       Uý ngã phục khước khứ
憶 昔 好 追 涼       Ức tích hiếu truy lương
故 繞 池 邊 樹       Cố nhiễu trì biên thụ
蕭 蕭 北 風 勁       Tiêu tiêu bắc phong kính
撫 事 煎 百 慮       Phủ sự tiễn bách lự
賴 知 禾 黍 收       Lại tri hoà thử thu
已 覺 糟 床 注       Dĩ giác tao sàng chú
如 今 足 斟 酌       Như kim túc châm chước
且 用 慰 遲 暮       Thả dụng uý trì mộ

杜 甫                            Đỗ Phủ

.

XÓM KHƯƠNG
(bài 2)

Tuổi già thúc giục cuộc sống vội
Về nhà ít thú vui
Con cái không rời đầu gối
Sộ ta lại ra đi
Nhớ xưa thích hóng mát
Nên đi quanh cây bên ao
Hiu hiu gió bắc thổi
Vỗ về trăm nổi lo
Nhờ biết lúa đã gặt
Cũng đã nghe hèm rượu lọc
Như nay có đủ rượu uống
Tha hồ yên ủi lúc xế chiều
*
Tuổi già giục sống vội vàng
Trở về nhà cũ ít màng thú vui
Con th
ơ giữ gối không rời
Sợ ta đi biệt xa xôi một thời
Nhớ x
ưa thích dạo mát chơi
Nay quanh quẩn d
ưới cây nơi ao làng
Hiu hiu gió bắc thổi sang
Vỗ về trăm nỗi trái ngang chuyện đời
Biết mùa lúa đã thu ph
ơi
Cũng nghe hèm r
ượu khắp nơi lọc rồi
Nay ta đủ r
ượu uống ch
ơi
Tha hồ khuây khoả tuổi trời chiều hôm.

ĐOÀN THUẬN

.

^^ về đầu chương td <<về trang chủ

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84