thơ dịch

.

唐  詩  長  篇

______________________________________________

ĐƯỜNG THI TRƯỜNG THIÊN

.

.

儗  古                  NGHĨ CỔ

生 者 為 過 客         Sinh giả vi quá khách
死 者 為 歸 人         Tử giả vi qui nhân
天 地 一 逆 旅         Thiên địa nhất nghịch lữ
同 悲 萬 古 塵         Đồng bi vạn cổ trần
月 兔 空 檮 藥         Nguyệt thố không đảo dược
扶 桑 已 成 薪         Phù tang dĩ thành tân
白 骨 寂 無 言         Bạch cốt tịch vô ngôn
青 松 豈 知 春         Thanh tùng khởi tri xuân
前 後 更 歎 息         Tiền hậu cánh thán tức
浮 榮 何 足 珍         Phù vinh hà túc trân

李 白                            Lý Bạch

.

BẮT  CHƯỚC XƯA

Sống ấy  là khách qua đường.
Chết ấy là người trờ về
Trời đất như  một quán trọ.
Cùng xót thương cát bụi muôn xưa
Thỏ trăng vẫn giã thuốc .
Cây phù tang đã thành củi
Xương trắng lặng yên không lời.
Thông xanh đâu biêt mùa xuân
Trước sau ai cũng thờ than.
Cảnh phù vinh sao dủ quí ?

*
Sống làm ng
ười khách qua đường
Chét là một kẻ tha ph
ương trở về
Đát trời nh
ư quán trọ thuê
Xót xa cát bụi bốn bề muôn x
ưa
Thỏ trăng giã thuốc quanh mùa
Cây phù tang đã đem c
ưa củi rồi
Lặng yên x
ương trắng không lời
Thông xanh đâu biết giữa trời có xuân
Tr
ước sau ai cũng bâng khuâng
Phù vinh há lẻ đủ cần quí sao?

_____________________________

.

行 路 難                      HÀNH LỘ NAN

有 耳 莫 洗 潁 川 水     Hữu nhĩ mạc tẩy Dĩnh Xuyên thuỷ
有 口 莫 食 首 陽 蕨     Hũu khẩu mạc thực Thủ Dương quyết
含 光 混 世 貴 無 名     Hàm quang hỗn thế quí vô danh
何 用 孤 高 比 雲 月     Hà dụng cô cao tỷ vân nguyệt
吾 觀 自 古 賢 達 人     Ngô quan tự cổ hiền đạt nhân
功 成 不 退 皆 殞 身     Công thành bất thoái giai vẫn thân
子 胥 既 棄 吳 江 上     Tử Tư ký khí Ngô Giang thượng
屈 原 終 投 湘 水 濱     Khuất Nguyên chung đầu Tương thuỷ tân
陸 機 雄 才 豈 自 保     Lục Cơ hùng tài khởi tự bảo
李 斯 稅 駕 苦 不 早     Lý Tư thuế giá khổ bất tảo
華 亭 鶴 唳 詎 可 聞     Hoa Đình hạc lệ cự khả văn
上 蔡 蒼 鷹 何 足 道     Thượng Thái thương ưng hà túc đạo
君 不 見                             Quân bất kiến
吳 中 張 翰 稱 達 生     Ngô trung Trương Hàn xưng đạt sinh
秋 風 忽 憶 江 東 行     Thu phong hốt ức Giang Đông hành
且 樂 生 前 一 杯 酒     Thả lạc sinh tiền nhất bôi tửu
何 須 身 後 千 載 名     Hà tu thân hậu thiên tải danh

李 白                                        Lý Bạch

.

ĐƯỜNG ĐI KHÓ

Có tai chớ rửa nước Dỉnh Xuyên
Có miệng chớ ăn rau quyết núi Thủ Dương
Ngậm ánh sáng đời hổn loạn qui hồ không dang tiếng
Cần chi đơn độc trên cao tựa mây trăng
Ta thấy từ xưa người hiền thàng đạt
Khi thành công không lui về đều chết
Tử Tư bỏ xác trên Ngô Giang
Khuất Nguyên cuối cùng gieo mình trên bến sông Tương
Lục Cơ hùng mạnh tài giỏi há bảo toàn được thân mình
Lý Tư về nghỉ trong khốn khổ vì không về sớm
ở Hoa Đình tiếng hạc đâu còn nghe
Tại Thượng Thái chim ưng xanh sao có thể nói đến được
Bạn không thấy
Trong đất Ngô,Trương Hàn được khen là người khoáng đạt
Gió thu làm chợt nhớ về Giang Đông
Hãy vui khi còn sống uống một chén rượu
Cần chi khi đã chết cái danh ngàn năm

*
Tai đừng rửa n
ước Dĩnh Xuyên
Miệng đừng ăn lá quyết miền Thủ D
ương
Sá gì danh lúc nhiễu nh
ương
Cần chi riêng v
ượt cao nhường trăng mây
Ng
ười hiền hiểnđạt xưa nay
Thành công không rút lui ngay thân tàn
Tử T
ư thây bỏ Ngô Giang
Khuất Nguyên gieo xác bến vàng sông T
ương
Lục C
ơ tài há tự lường
Lý T
ư khốn khổ vì không sớm về
Hoa Đình tiếng hạc vắng hoe
Ư
ng xanh Thượng Thái chẳng nghe lời nào
Bạn thấy không:
Tr
ương Hàn  sống khoáng đạt sao
Gió thu gợi nhớ vội vào Giang Đông
Sống thà vui chén r
ượu nồng
Chết rồi danh tiếng phiêu bồng ngàn năm.

ĐOÀN THUẬN

.

^^ về đầu chương td << về trang chủ
 

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84